Thái Thụy Vy

Đánh mất dĩ vãng

Bỗng nhiên mất hút cuộc đời
Bỗng nhiên kỷ niệm chọn rời xa tôi
Bỗng nhiên chiều bỗng đơn côi
Bỗng nhiên dĩ vãng xa rời mất tăm
Tự nhiên nhức nhối lặng câm
Vì đâu tôi lỡ sanh nhầm vì sao
Lục căn trộn kiếp hư hao
Bỏ tôi đứng đó nao nao u hoài
Nhớ gì ký ức tàn phai
Nhẫn tâm cắt đứt tóc mai vắn dài
Sống như cơn trốt lạc loài
Sống như sao lạc cõi ngoài thời gian
Trời ơi cõi tím cõi hoang
Tôi ngồi câm nín nát tan cõi đời
Rứt ray ray rứt người ơi
Rồi đây còn đó nổi trôi kiếp thừa.

Thái Thụy Vy

Được bạn: Luật Đỗ đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đánh mất dĩ vãng"